NGUYÊN SA- Người làm mới ngôn ngữ thi ca
* Lê Ngọc Trác
Nguyên Sa nằm trong số ít nhà thơ ngay từ buổi ban đầu công bố tác
phẩm đã được những người yêu thơ đón nhận một cách trân trọng và đầy nhiệt
tình. Nhiều thế hệ, những người trẻ tuổi, những người đang yêu đã chép vào sổ
tay, lưu bút của mình những câu thơ tình đầy lãng mạng của Nguyên Sa:
"Áo nàng vàng tôi về yêu
hoa cúc
Áo nàng xanh tôi mến lá sân
trường
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu
đương
Tôi thay mực cho vừa màu áo
tím"
(Trích "Tuổi mười ba"
– thơ Nguyên Sa)
Trên lĩnh vực sáng tác thơ, Nguyên Sa từ bỏ hẳn cách viết theo thể cổ truyền. Ngôn ngữ trong thơ của Nguyên Sa mới lạ, trẻ trung, sang trọng nhưng gần gũi, có độ rung và sức lan tỏa lớn, làm lay động tâm hồn nhiều, rất nhiều người yêu thơ. Nguyên Sa cho rằng: "Vần thơ nếu luôn luôn thật sát thì sẽ nhàm chán. Vần không sát hẳn, thậm chí lạc vận, nếu sử dụng đúng cách, đúng chỗ vẫn ra một bài thơ hay". Trong hồi ký của mình, Nguyên Sa đã viết: "Vần thơ có vần chỉnh vần thông, vần cưỡng áp và lạc vận. Vận chỉnh không cần sự hỗ trợ, không cần sự phối âm, nhưng sử dụng những nền âm thanh khác biệt có khả năng làm cho vần thông trở thành vần chỉnh, vần cưỡng và ngay cả vần lạc cũng được nắm tay giữ được trong khoảng không gian giữa trời, giữa đất mênh mông". Nhịp điệu trong thơ của Nguyên Sa có những nét riêng: Nhẹ nhàng, đằm thắm. Trong thơ Nguyên Sa đã sử dụng thể tỉ ứng, liên tưởng và so sánh một cách đầy mới lạ. Trong thơ, nhất là thơ tình, nhiều tác giả đã chọn lọc đưa vào thơ những hình ảnh, sự kiện, nhân vật cao sang. Nguyên Sa lại khác. Ông đã đưa vào thơ của mình những con vật gần gũi, làm hình tượng để so sánh. Nhưng, không phản cảm. Mọi người đều chấp nhận, cảm thấy thân thương trong cuộc sống. Những người yêu thơ rất thích những câu thơ ngộ nghĩnh, dễ thương của Nguyên Sa:
"Hôm nay Nga buồn như một
con chó ốm
Như con mèo ngái ngủ trên tay
anh
Đôi mắt cá ươn như sắp sửa se
mình
Để anh giận sao chả là nước
biển...
Tại sao Nga ơi, tại sao...
Đôi mắt em nghẹn như sát từng
lần vỏ hến
Hơi thở trùng như sợi chỉ không
căng
Bước chân không đều như chiếc
thước kẻ ai làm cong
Ai dám để ở ngoài mưa, ngoài
nắng!..."
(Trích "Nga" – thơ
Nguyên Sa)
Và, một cách so sánh khác của
Nguyên Sa đã cho chúng ta một bức tranh lung linh sắc màu của phương Đông đầy
thơ mộng:
"... Anh nhớ em ngồi áo
trắng thon
Ngàn năm còn mãi lúc gần quen
Em gầy như liễu trong thơ cổ
Anh bỏ trường thi lúc thịnh
Đường"
(Trích "Em gầy như liễu trong
thơ cổ"– thơ Nguyên Sa)
"Không có anh lấy ai đưa
em đi học về
Lấy ai viết thư cho em mang vào lớp học
Ai lau nước mắt cho em ngồi
khóc
Ai đưa em đi chơi trong chiều
mưa...
... Không có anh nhỡ một mai em
khóc
Ánh thu buồn trong mắt sẽ hao
đi
Tóc sẽ dài thêm mái tóc buồn
thơ
Không có anh thì ai ve vuốt
Không có anh lấy ai cười trong
mắt
Ai ngồi nghe em nói chuyện thu phong
Ai cầm tay mà dắt mùa xuân
Nghe đường máu rung từng cành
lộc biếc
Không có anh ngỡ ngày mai em
chết
Thượng Đế hỏi anh sao tóc em
buồn
Sao tay gầy, sao đôi mắt héo
hon
Anh sẽ phải cúi đầu đi về địa
ngục..."
(Trích "Cần thiết "–
thơ Nguyên Sa)
... Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt
mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa
trắng
Anh vẫn nhớ em ngồi đây, tóc
ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung
quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân
dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa
Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị hỷ của
tâm hồn
Thơ học trò anh chất lại thành
non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất
rượu
Em không nói đã nghe lừng giai
điệu
Em chưa nhìn mà đã rộng trời
xanh
Anh đã trông lên bằng đôi mắt
chung tình
Với tay trắng em vào thơ diễm
tuyệt
Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn
biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng
vì đâu
Nhưng sao đi mà không bảo gì
nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng
lại
... Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc
ngắn
Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Giữ hộ anh bài thơ tình lụa
trắng...
(Trích " Áo lụa Hà Đông
"– thơ Nguyên Sa)
Bài viết rất hay
Trả lờiXóa